Nỗi Buồn Tháng Tư - Kathy Nguyễn

16/06/20179:44 SA(Xem: 3687)
Nỗi Buồn Tháng Tư - Kathy Nguyễn

Nỗi Buồn Tháng Tư

                                                     Kathy Nguyễn


     Lại một lần nữa, tháng Tư (đen) lại về với chúng ta, trên vùng trời Nam Cali nắng ấm được mệnh danh là Saigon nhỏ, thủ đô tỵ nạn Cộng Sản của người Việt. Đúng thế, cái tên “tỵ nạn Cộng Sản tại hải ngoại” được đặt ra mà chúng ta phải mang vào người. Nó cũng chẳng khác nào tấm căn cước tỵ nạn Cộng Sản, mà chúng ta không muốn nhưng vô hình chung nó vẫn đi theo ta suốt cuộc đời như bóng với hình. Ngày nào còn Cộng Sản ngự trị trên đất nước Việt Nam thì ngày ấy chúng ta vẫn là người Việt tỵ nạn Cộng Sản không thể nào chối bỏ được. Thật là nỗi buồn vô hạn định, nhất là vào mùa quốc hận (tháng tư đen) không thể nào phai mờ được mà còn in đậm vào tâm khảm.

     Ngoại trừ những người ngửa tay thọ ơn (mưa mốc) của (bác và đảng) chuyên hút máu dân lành. Chúng đưa thân nhân ra nước ngoài sinh sống, nhưng chẳng dám ngước đầu lên chỉ biết ngậm họng mà sống vinh hoa trên sự đau khổ của vạn người dân trong nước, đang thiếu thốn về mọi mặt. Rốt lại chúng sẽ đưa đất nước vào ngỏ cụt…rồi cam thân làm nô lệ cho Tàu Cộng.

Ngược dòng thời gian, cách đây 42 năm về trước. Chúng ta là người Việt ai ai cũng biết, ngoại trừ các em nhỏ thuộc thế hệ sau năm 75 không thể nào hiểu nổi cuộc chiến điêu linh, đã xảy ra trên quê hương yêu dấu.

     Bản thân tôi là phụ nữ chân yếu tay mềm cũng như bao phụ nữ khác trong và ngoài nước. Với tinh thần yêu nước thương giống nòi Lạc Hồng, không muốn ngoại bang chà đạp nhân phẩm. Tôi thiết tưởng nghĩ rằng dù là nam hay nữ đã là con dân nước Việt. Từ hải ngoại cho đến quốc nội ai ai cũng có trách nhiệm thiêng liêng đối với tổ tiên dòng tộc từ khi khai thiên lập quốc cho đến bây giờ. Chúng ta đều có một mẫu số chung là; “bảo vệ và gìn giữ dất nước Việt Nam”. Ngày xưa các bậc tiền bối, tổ tiên, cha ông chúng ta cũng đã một thời  hiên ngang anh dũng đứng lên đánh đuổi giặc ngoại xâm, bảo vệ bờ cõi cho đến ngày nay chúng ta thừa hưởng mảnh đất ấy. Biết bao nhiêu tấm gương anh hùng hào kiệt đã ghi đậm vào trái tim người Việt chúng ta. Câu thơ bất hủ hào hùng khí thế của Lý Thường Kiệt như:

 “Nam quốc sơn hà Nam đế cư,
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.
      Dịch nghĩa:
(Núi sông nước Nam thì vua Nam ở,
Cương giới đã ghi rành rành ở trong sách trời.
Cớ sao lũ giặc bạo ngược dám tới xâm phạm?
Hãy chờ xem, rồi cũng chuốc lấy bại vong.)

 

     Rồi đến bài hịch của Nguyễn Trải, xin được trích một đoạn trong bài “Bình Ngô Đại Cáo’ do bản dịch của Ngô Tất Tố.

“………………………

Việc xưa xem xét. Chứng cứ còn ghi.
Vừa rồi:
 Nhân họ Hồ chính sự phiền hà
Để trong nước lòng dân oán hận
 Quân cuồng Minh thừa cơ gây loạn
 Bọn gian tà còn bán nước cầu vinh
 Nướng dân đen trên ngọn lửa hung tàn
 Vùi con đỏ xuống dưới hầm tai vạ
 Dối trời lừa dân đủ muôn ngàn kế
 Gây thù kết oán trải mấy mươi năm
 Bại nhân nghĩa nát cả đất trờị
 Nặng thuế khóa sạch không đầm núi.
 Người bị ép xuống biển còng lưng mò ngọc,
 Ngán thay cá mập thuồng luồng.
 Kẻ bị đem vào núi đãi cát tìm vàng,
 Khốn nỗi rừng sâu nước độc
…………………………………..
 Xã tắc từ đây vững bền
 Giang sơn từ đây đổi mới
 Càn khôn bỉ cực rồi lại thái lai
 Nhật nguyệt tối rồi lại minh
 Ngàn năm vết nhục nhã sạch làu
 Muôn thuở nền thái bình vững chắc
 Than ôi! Một cỗ nhung y chiến thắng,
 Nên công oanh liệt ngàn năm
 Bốn phương biển cả thanh bình,
 Ban chiếu duy tân khắp chốn.
 Xa gần báo cáo, ai nấy đều hay…”

     Mảnh đất Việt tuy nhỏ nhưng tấm lòng anh dũng bất khuất chống ngoại xâm không nhỏ. Thử hỏi, ngày xưa những đoàn quân viễn chinh hùng mạnh đi từ Âu sang Á chúng đến đâu ngọn cỏ cũng phải chào thua mà chết, không thể ngốc đầu lên được. Thế mà khi đoàn quân Thành Cát Tư Hãn của Mông Cổ chúng kéo đến muốn nuốt  trọn nước Việt Nam nhỏ bé của chúng ta mà chẳng được, phải ôm đầu máu trở về. Thật nhục nhã thay cho đám quân ô hợp cướp  nước, chúng ỷ vào sức mạnhức hiếp các nước nhỏ. Tổ tiên chúng ta chiến thắng được quân thù một cách anh dũng hiên ngang trên ngọn cờ “Việt Nam mãi mãi vẫn là Việt Nam”…Nói đến đây tôi cũng xin tạm ngừng lại vì trang lịch sử oai hùng quá dài, trải qua bao nhiêu triều đại như: (Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê, Nguyễn…) tôi không thể diễn tả hết trong khuôn khổ hạn hẹp của trang giấy này. Nhưng tôi muốn nói lên hiện tại tình trạng của Việt Nam ngay lúc này. Những thực trạng và hiện thực của đất nước mệnh danh là dòng giống (Tiên -Rồng) mà hiện nay chẳng giống “Rồng- Tiên” chút nào. Một dãi non sông nho nhỏ bên kia bờ Thái Bình Dương cách nhau nửa vòng trái đất. Chúng ta cho rằng nơi ấy là chỗ chôn nhau cắt rốn. Thế mà nay quý vị nghĩ sao về mảnh đất thân thương ấy hiện do đảng “tà quyền” cầm đầu trị vì dân chúng. Quý vị sống tại hải ngoại sau 42 năm lưu lạc xứ người, nay nhìn lại quê hương Việt Nam thụt hậu như thế. Quý vị sẽ cảm nhận được những gì??? Riêng bản thân tôi từ ngày xa xứ đến nay cũng đã khá lâu. Chỉ biết qua đài truyền hình và truyền thông báo chí, với Internet. Mạng lưới truyền thông ngày nay khá tinh vi cũng thấy đau lòng. Một khi chế độ Cộng Sản Việt Nam chúng nắm quyền nhưng chỉ là “tà quyền, vô minh” lãnh đạo đất nước mà chẳng biết gì cả chỉ biết (tiền, tình…ăn nhậu…triền miên) rồi vơ vét bỏ vào túi riêng để trở thành “tư bản đỏ”. Vậy nước Việt rồi sẽ đi về đâu? Khi bọn Tàu Cộng chúng sát bên nách tràn vào nước ta bất cứ lúc nào. Thì khi ấy đất Mẹ lại phải chịu thêm sự thống trị của một nước khổng lồ như Trung Cộng người dân rồi sẽ sống ra sao? Xin quý vị thấu hiểu cho điều này. Luật nhân quả tức là có vay phải có trả, không thể nào trốn thoát khỏi lưới trời:

      “Thiên võng khôi khôi, sơ nhi bất lậu”
    (Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà không lọt)

     Chúng ta cũng không quên nhắc lại, Cộng Đảng bọn chúng đã cưỡng chiếm miền Nam Việt Nam đã 42 năm rồi, nhưng chúng đã là gì cho nước Việt? Mà hiện nay chúng đã dùng công an trị để quản lý dân lành. Suốt một thời gian dài đã trôi qua, chúng đã tạo ra không biết bao nhiêu sự đau khổ cho dân làng nào là: cướp đất, cướp nhà, đày ải những nhà bất đồng chính kiến. Mong lắm thay! Nếu đảng Cộng Sản Việt Nam sớm thức tỉnh, biết ăn năn hối cải những việc đã làm, quay đầu là bờ. Thì bấy giờ dân Việt Nam mới thoát khỏi cảnh nghèo đói, áp bức người dân mới có cơ hội ngước mặt lên nhìn trời cao. Nói cho cùng cũng bấy nhiêu thôi, ngày xưa khi còn nhỏ tôi đã nghe nhiều người nhắc đến câu nói bất hủ của Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu: “Đừng nghe những gì Cộng Sản nói mà hãy nhìn kỹ những gì Cộng Sản làm”.

     Quả thật, đúng như thế sau 42 năm sau, người dân ai ai cũng biết bọn Cộng Sản còn tồi tệ hơn câu nói trên. Chúng luôn luôn “hèn với giặc ác với dân” còn đám Tàu Cộng lộng hành chúng chẳng dám làm gì cả, chỉ biết ăn hiếp và cướp đất cướp nhà của dân lành mà thôi. Khổ lắm thay!!! Chỉ có trời mới thấu hiểu được…

     Mỗi năm cứ đến mùa tháng tư đen này chẳng những riêng tôi mà ai ai có có tâm sự buồn, khi nhắc đến quê hương Việt Nam. Tuy thời gian cũng đã gần nửa thế kỷ rồi mà dân chúng miền Nam Việt Nam cũng không phôi phai được ký ức đau thương này. Trong tình cảnh tang thương khi Sài Gòn thất thủ, một thế cờ bị đảo ngược, nhà tù mọc lên khắp nơi, dân chúng bị bắt đi kinh tế mới, sống khai hoang lập ấp ở những nơi rừng thiêng nước độc…

     Nhưng tháng tư năm 2017 chúng ta, sống ở hải ngoại này quyết nêu cao lá cờ chính nghĩa, biến đau thương thành sức mạnh, không còn ủ rủ khóc thương cho một đất nước tan hoang khi bọn Cộng Sản tràn vào cưỡng chiếm miền Nam Việt Nam. Chẳng riêng tôi, mà quý vị cũng nên nhắc nhở con em rằng quê hương yêu dấu của chúng ta ở bên kia bờ đại dương, đang bị sự thống trị của đảng Cộng nô. Các con cháu phải biết rõ căn nguyên của chúng mà đối phó…

     Nhân mùa Phật Đản - Phật lịch 2561, chúng ta thành tâm thắp lên nén hương lòng, nguyện cầu tất cả hương linh, anh linh các chiến sĩ trận vong cùng đồng bào tử nạn trên biển cả cũng như  rừng sâu núi thẩm trên đường đi tìm tự do được siêu thoát.         

                                       Kathy Nguyễn

     
  
Phất Cờ Lên

    Ta Về Đòi Lại Quê Hương

   

     Phất cờ lên ta về
Về đòi lại quê hương
Về đòi lại ruộng vườn
Chúng manh tâm cưỡng chiếm
Lũ Cộng Sản bất lương
 
Phất cờ lên ta về
Về đòi lại giang san
Về đòi ải Nam Quan
Không cho Tàu Cộng chiếm
Phá đất nước điêu tàn
 
Thời cơ đã đến rồi
Vùng lên đồng bào ơi!
Cùng chung vai sát cánh
Anh chịchúng tôi
 
Từ hải ngoại về quốc nội
Cùng đoàn kết giáo, lương
Không phân biệt già trẻ
Đứng lên diệt bạo cường
 
Phất cờ lên ta về
Về đòi lại ruộng đồng
Về đòi lại non sông
Năm ngàn năm văn hiến
Ta con cháu Tiên Rồng
 
Phất cờ lên ta về
Về xây dựng quê hương
Về làm đẹp phố phường
Tự Do nền Dân Chủ
Văn minh và  phú cường
 
    Cali, mùa Quốc Hận
      (Tháng Tư đen – 2017)
  Chiến Sĩ HO 
Võ Hoàng