Những khuôn mặt hồn nhiên của tuổi trẻ
Trong không khí tươi mát của mùa Xuân bước ra khu vườn nhìn những cành cây mới đâm chồi nẩy lộc non nhú trên cành, trong lòng chúng ta chợt thấy lâng lâng, tươi mát lạ thường. Khi vào trong siêu thị đang đứng chờ trả tiền, chúng ta thấy em bé nhỏ ngồi trong xe đẩy trước mặt, bé nói ê a với cô thu ngân, trong khi bàn tay nhỏ bé tinh nghịch các món hàng bé nhỏ, lòng ta vui lây với sự ngây thơ của bé. Chẳng hiểu tại sao đa số chúng ta đều có sự rung động đáng yêu, đáng nhớ trên?
Nhìn sâu vào trong tâm thức đó là tâm lý hân hoan, an lạc có được do sự lây lan, chia sẽ niềm vui , hoà đồng bản tính sinh thành ban sơ (the inherent forming-being nature) đã có trong mỗi cá thể muốn hoà tan với môi trường chung quanh để cùng chung hưỡng và phát huy chất an nhiên đó.
Chính nhờ bản tính an nhiên nội tại này mà con người trong xã hội có sự cộng sinh (interaction for being and living) . Bản tính sinh thành an nhiên ban sơ này hiện diện trong tiến trình Sinh Thành dưới dạng hoá học và vật lý . Nó có tần số rung động êm dịu để kích thích sự nhân rộng của tế bào (multiplication of cells).
Ở môi trường trẻ con sự rung động này rỏ nét nhất trên gương mặt hồn nhiên của tuổi thơ, nên ta thường rung động những khuôn mặt thiên thần (angel face), với những ánh mắt “bồ câu” trong sáng.
Nhân đây xin chia sẻ hình ảnh ngây thơ, hồn nhiên của các em Oanh vũ đang ngồi thiền ngay tại chánh điện Chùa Bảo Quang.
Hàng tuần sinh hoạt Gia Đình Phật Tử Chùa Bảo Quang bắt đầu vào 9:00 sáng Chủ Nhật cho đến 1:00 trưa.
Sinh hoạt Gia Đình Phật Tử bắt đầu là tập tậo hợp trong kỹ luật của tập thể, cùng nhau vào tụng kinh, chào Đức Phật trong chánh điện, cùng vào lớp học tiếng Việt với Cô giáo, Thầy giáo có kỹ năng dạy học, được nghe kể các câu chuyện cổ tích, được Anh Liên Đoàn Trưởng dạy học cách thắt nút dây, học truyền tin bằng Morse code, được học thủ công, được học múa vũ,.Các em còn được dịp thực tập sống trong sự tỉnh thức qua cách cùng nhau ngồi thiền, các em còn được chỉ dạy ứng xử lễ phép với các bậc phụ huynh, hài hoà với mọi người khác.
Mỗi tuần trong 4 tiếng đồng hồ sinh hoạt các em có them nhiều bạn mới, được sống trong kỹ luật, biết quý kính Thầy Cô, được tung tăng nô đùa trong khung cảnh thiên nhiên, an toàn tại chùa.
Nhất là nhờ có sinh hoạt tập thể này các em bớt bị dính vào các trò chơi điện tử. Hiện nay một vấn nạn khó giải quyết của các bậc phụ huynh là con em bị nghiện electronic games. Đa số các em trẻ dành quá nhiều thì giờ chơi game điện tử với các cảnh bắn phá, sát thủ, xung đột phe nhóm đưa đến cảnh bắn nhau. Cho dù là trò chơi ảo, nhưng tác động của hình ảnh bạo động máu me, hợp cùng các tiếng động tàn phá trong game đã phủ lấp (bombarding, indoctrinating) vào trong đầu óc non nớt của các em. Mai sau đây tính tình của các em trở nên nóng nảy, cộc cằn, thô bạo, ích kỹ chỉ muốn tranh giành cho bằng được.
Bản tính hồn nhiên trong sáng (pure), thanh tịnh (tranquility), nhân bản (humanistic), ban sơ (inherent) của các con em trẻ thơ sẽ bị mờ nhạt dần nếu các em không được giới thiệu nếp sống tươi mới, hướng thiện lành qua các sinh hoạt lành mạnh trong cộng đồng,
Qua bài này chúng tôi thiết tha kêu gọi quý vị phụ huynh chịu khó dành thì giờ đưa con em đến các sinh hoạt Gia đình Phật Tử, sinh hoạt thiếu niên Công giáo, sinh hoạt học Việt Ngữ, sinh hoạt học võ thuật… Sự đầu tư quan tâm đúng đắn sẽ tạo kết quả tốt đẹp để giúp các em trẻ nhỏ trở thành người hữu dụng có đầy tính Nhân Lễ Nghĩa Trí Tín, song song với chất lượng Từ Bi Hỹ Xã để thành con người Trí Tuệ mai sau.
Thanh Tâm